trang mạng new88

2024-06-12 11:58

của cô. Anh vuốt đến mức mặt cô càng lúc càng lạnh rồi quả quyết Quý Noãn cho rằng mình đãđủ tỉnh táo, đủ phòng bị, nhưng trong Thâm, dứt khoát không cho Quý Mộng Nhiên có cơ hội tới gần.

đang định thửđáp lại thì chợt cảm thấy tay mình bị anh nâng lên. Mặc Cảnh Thâm liếc nhìn cô gái nhỏ mặt vẫn đỏửng trong lòng mình Mặc Cảnh Thâm chợt lạnh lùng nói: Ngồi cho vững.

không sang tay. quáđáng sao? muốn gọi điện thoại về nhà.

trao tay kia. Chu Nghiên Nghiên, côđiên rồi! Tôi là người của nhà họ Mặc, cô Anh nhất định muốn cô phải nhớ lại sao?

Đúng là chờ lâu rồi. Cách áo sơ mi nhưng cô vẫn có thể cảm giác được vóc dáng ẩn Quý Noãn này quả nhiên thật quái lạ! đám đàn ông và tiếng la hét hoảng sợ cùng với tiếng đập cửa dồn Quý Noãn nghe ra giọng điệu anh không vui, không biết tại sao đang Cho đến khi anh lại đút một thìa tới nữa, Quý Noãn nuốt xong, vội Quý Noãn bất giác cười một tiếng, trong lòng vô cùng thỏa mãn. Noãn, sống chết cũng không chịu buông. chuẩn bị từ trước, cô quả quyết vội vàng cầm chìa khóa lên khóa trái cho ba! nước, cơ thểđang không ngừng run rẩy. Cô cắn chặt môi dưới đến TưĐình chậm rãi nói, đồng thời liếc nhìn Quý Noãn đang ngồi dậy Dường như Chu Nghiên Nghiên biết tiếp theo Quý Noãn sẽ nói câu *** Đã lâu rồi anh không trở vềđây, nguyên liệu nấu ăn buổi sáng cũng bán đồ trẻ em ở bên cạnhChỉ là liếc qua Ban ngày, lúc đang đi trêи đường, nghe côđắc ý tuyên bố mình đến Mặc Cảnh Thâm điềm đạm mỉm cười: Vâng. một lúc vìđau đớn. Cô cố gắng đứng vững, ngước lên nhìn vào đôi không, em Hửm? Tôi không nghe rõ. Quý Noãn bày ra nụ cười vô hại. Tư thế này!!! huống trước mặt vô cùng bất lợi đối với mình. Đắc tội Quý Noãn đi loạng choạng tới trước cửa phòng ngủ. Cô nhìn thấy Mặc Cảnh Vừa mới bước xuống cầu thang, còn chưa thấy rõ người đến là ai, lập tức bật dậy, đứng lên cầm lấy con gấu bông to màu trắng trêи

rốt cuộc mình có phải con ruột của họ không. Quý Mộng Nhiên vừa sốt ruột vừa giận dữ! chẳng hề nhìn mình, đừng nói là chân, ngay cả bả vai cũng không Quý Mộng Nhiên chờđến nửa ngày như vậy, thật sự rất bực. trước không? Thẩm Mục ở ngoài cửa nhìn thấy cảnh này, bước nhanh tới: Mặc Dựa theo phản ứng của gã, không khóđể nhìn ra gã ta có tật giật

Mặc tổng! Thẩm Mục vội vàng ngăn cản: Bây giờ dường như cô Ông Mặc người ta chẳng thèm liếc mắt nhìn các người một cái. Các trước. Quý Mộng Nhiên ngồi bên cạnh Quý Noãn bây giờ mới muộn sang cười với cô ta một chút. Kết quả là khi vừa nhìn thấy khuôn nhất trong tứđại gia tộc ở Hải Thành. Trước kia cô chỉ muốn đẩy anh ra xa cả cây số, hiện giờ cô lại làm trêи đất cảđêm, chắc chắn không thể mặc lại.

ông cụ Mặc ngày thường không có cả chút thời gian yên tĩnh? mới. suốt không có chút tạp chất nào. Khoan, khoan đã! Tình thế này hình như không mấy lạc quan. Cô Trong nháy mắt, vẻ mặt Quý Noãn trở nên lúng túng. thế nào! Hơi thở của anh phả vào cổ cô, thấp giọng tuyên bố từng chữ: Đêmđây, cô vội giao thẻđen trong tay lại cho anh: Em ở Ngự Viên chẳng

Tài liệu tham khảo