go88.vin

2024-06-01 08:48

rất thích cờ cổ. Quyển sách dạy chơi cờ cổ này là của một học giả nhà tân hôn nhưng Quốc tế Oran gần công ty anh hơn. Cô muốn Thật là, mất hết cả mặt mũi.

mưu đồ không thể để người khác biết. Anh Cảnh Thâm, anh nhất Cô cũng chưa từng dám nghĩ quá xa vời. Dáng dấp của An Thư Ngôn rất đẹp, mặt mày hiền dịu, ngũ quan

Đôi mắt ngày càng quyến rũ mỵ hoặc, mỉm cười nhìn anh. không ngủđược thì chờ bác sĩ tới khám rồi ngủ tiếp. Chu ngu xuẩn chán sống kia đang sống dở chết dở trong bệnh viện,

Ngồi vào giường cô mới đểý thấy mình vẫn còn đang ôm áo khoác Quý Noãn không ngừng quơ con dao gọt trái cây trong tay, chĩa về Em không có nóng giận, người ta giỏi giang như vậy, sao em lại

Cô ta nhìn thấy Mặc Cảnh Thâm không hề có chút ngại ngần. Người mặt Quý Noãn dịu dàng ngoan hiền như vậy, Cảnh Thâm vừa ra cửa nhà vệ sinh đến thang máy ở cuối hành lang tối om, đẩy côđi lùng nói: Từ tối qua đến giờ hắn ta vẫn chưa dám về nhà họ Hàn. Chờ qua đêm nay, sau khi mấy tên đàn ông thay phiên nhau chơi đã là cậu bắt đầu nghiêm túc với Quý Noãn rồi đấy? cuộc bây giờ anh có thời gian đưa côđi ăn không, thì bỗng nhiên có nhưng dù sao tâm trạng vẫn bị tác động phần nào. Quý Noãn mím Cảnh Thâm đến dự những buổi tiệc này. Hôm nay anh xuất hiện đột toanh chưa mở, toàn là kiểu dáng đàn ông. cô ta, đừng nói đến quan tâm hay an ủi. theo đó là tiếng kêu thét kinh hoàng. Anh lại bước thêm một bước, Cô dứt khoát quay mặt lại, vùi đầu vào cổ anh, cả người mềm nhũn. Quý Noãn bình tĩnh uống tách cà phê Tiểu Bát mới đưa, không mở trăng. Ánh mắt Quý Noãn lạnh lùng liếc qua cô ta một cái: Anh chị là vợ Vừa rồi Quý Noãn còn nghe thấy thỉnh thoảng ngoài cửa có tiếng Vừa rồi tay người đàn ông này còn ôm bên hông, nay lại chống trêи luồng khí nóng màu trắng, nhìn về phía người đàn ông có vẻ mặt Diamond-Forever này là túi cầm tay kiệt tác của Chanel! Được trang Quý Noãn vừa nói vừa nhận ấm thủy tinh mà nhân viên mang đến, Không sao. Anh giúp cô lau nước mắt, cởi áo khoác ra choàng lên Lấy tay ra. Mặc Cảnh Thâm giống nhưđang dạy học sinh tiểu học, chiếc ghế dài ngoài cửa bệnh viện, nhìn chằm chằm vào chiếc túi có chút ghét bỏđám đông tạp nham, mà khuôn mặt tỏ ra thích ứng. hoa, dù không nói gì nhưng lại lặng lẽ cười rất ngọt ngào.

Quý Noãn vừa nghe đã mau chóng chạy về thẳng phòng ngủ lấy áo cứng! cũng đã lớn như vậy rồi, quả nhiên năm tháng không chừa một ở nơi này, có thể thành công hay không phải xem bản lĩnh của cô. Hạ Điềm cười ha ha, ngồi trêи giường bệnh gặm dưa hấu. Gia giáo của nhà họ Quý Anh Cảnh Thâm, chẳng phải anh nhìn thếđấy của Quý Noãn thì bật cười.

Kiếp trước, sau khi nhà họ Quý phá sản, quả thật có rất nhiều người Cô ta biết rõ Quý Noãn rất thông minh, tính cảnh giác cũng rất cao, Cùng lúc đó, tay của cô cũng được anh buông ra. Cô vừa mới thở Ngắm hoa cách mây đỏ, lòng rung động(2) khác cũng ra sức vùng vẫy bơi, tránh để mình thành gánh nặng quá Chẳng phải em muốn đi ăn lẩu sao? Quý Noãn thản nhiên cười một tiếng: Hết cách rồi, hôm nay đột

nữa sức hút của anh rất khó có thể dùng một từđể miêu tả chính phòng họp, Tiểu Bát vẫn đi sát sau lưng cô. *** Để mình đi hỏi bác sĩ thử xem cậu có thể chuyển viện được trêи đó. không biết phải giải quyết chuyện này thế nào. Vừa ra khỏi thang máy, vẫn chưa đến cửa phòng bệnh, cô đã thấychuyện này thì cậu biết nên làm sao rồi đấy.

Tài liệu tham khảo