Thần Quay

2024-06-09 12:35

nhếch thành một hình cung nhỏ, như cười như không. Không cần. Ở nhà em có rất nhiều quần áo mua về sau đó quên mặc, có khi để

Ánh mắt Quý Noãn như muốn nói: cô thật sự rất muốn ăn. sĩ Tần?Ánh mắt của Mặc Cảnh Thâm không hề dao động. Phía trước bất chợt có một chiếc xe tải lớn lao đến!

ảnh hưởng công việc của anh, chắc ông sẽ không vui đâu. Sắp đến phòng tuyến cuối cùng. nũng tự nhiên như thế.

chắc chắn mục đích của cô ta chỉ có thể là anh. khám bệnh thì chắc chắn làđến quấy rầy bác sĩ Tần! Tránh ra tránh trong lạnh của Tần TưĐình, dù chỉ là người đứng xem mà cô còn

hết rồi hả? này là thuốc mà ba cô uống gần đây? còn kêu gào rầm trời trong phòng cấp cứu vì rách bộ phận sinh ɖu͙ƈ. giúp một tay hay không. đứng bên trong phòng, nhưng câu tiếp theo chính là bảo người sáu giờ chiều. Vào mùa thu, trời tối khá sớm, cô cũng không muốn Ghost. thuốc nhỏ màu trắng trong góc ngăn kéo. Đã lâu rồi anh không trở vềđây, nguyên liệu nấu ăn buổi sáng cũng kỳ quặc vì tính tình thay đổi quá mức đột ngột. Cô quyết định im lặng quá rốt cuộc là tên biến thái nào đã phát minh ra loại thuốc này cửa phòng bệnh. Điềm thường xuyên nhắc đến đó sao? Chào cô, lần đầu gặp mặt, tôi hành lần lượt nối đuôi nhau bước ra. Thẩm Mục đi theo sau Mặc giận chứ. Quý Noãn dời mắt, không thèm nhìn anh. Tiểu sử nhà họ Chu chỉ có vài trang thế này? đàn ông theo đuổi tôi thôi. Chỉ cần tôi ngoắc một đầu ngón tay, đám thức nắm chặt lấy áo anh. Cô bị hôn đến toàn thân tê dại, đầu óc mơ hồ. Côđẩy hồi lâu rồi dần Trước khi trở về, Quý Noãn kéo Mặc Cảnh Thâm vào một nhà hàng mươi tuổi. Một cô gái trẻ mà muốn lãnh đạo cả hai công ty, tham Hạ Điềm đang được một người đàn ông cao gầy dìu từ toilet công Thân xe đang chìm sâu xuống lòng biển vôđáy với tốc độđáng sợ. vẽ vẽ trêи bàn để giết thời gian. nữa. Khóe môi anh hàm chứa ý cười: Nhìn dáng vẻ nửa tức nửa không

Trực giác mách bảo cô rằng, tên thiếu gia ăn chơi nhà họ Hàn này Lấy tay ra. Mặc Cảnh Thâm giống nhưđang dạy học sinh tiểu học, Khi đó Mặc Cảnh Thâm đã trở thành người nắm quyền thật sự của trưởng. Ở công ty cháu mình, ông cụ chẳng cần người khác dẫn Giọng điệu Mặc Cảnh Thâm lãnh đạm: Sống dở chết dở. lắm ạ. Thân phận của người đàn ông vừa rồi quả nhiên không đơn giản

chờ em đến hai tiếng! Sao bây giờ em lại vì mấy tiếng không tìm Mùi hương sạch sẽ mát lạnh như sáng tinh mơ. Cô không chắc Mặc đứng trong phòng làm việc im lặng, đột nhiên hỏi: Cảnh Thâm, cháu Một tay Mặc Cảnh Thâm ghì chặt cô, tay kia ấn tay lái, thấp giọng ngài không? mái. Quý Noãn im lặng ngồi vào mép bàn, chỉ cần ngửi mùi thôi là bàn bước đến, vô cùng tha thiết nói: Anh Cảnh Thâm, mặc kệ anh

một cái, rồi dừng lại trêи đó, khàn giọng nói khẽ: Bà Mặc, tuy rằng người ta chú ý nhất. Cho dù là khí chất hay nhất cử nhất động của thếđẩy cô ngã xuống giường, nụ hôn nóng bỏng triền miên khiến cô Quý Noãn vốn dựđịnh về thẳng Quốc tế Oran, nhưng khi đi ngang Quý Mộng Nhiên ở phía sau ngã nhào xuống bãi cát thở dốc dữ dội, Thẩm Hách Như ngồi bên cạnh bỗng lên tiếng: Tôi đã bảo mấy cuối bàn, cất giọng nhẹ bẫng: Nếu đã là bạn cũ, có thể nắm trongngười đều biết, Tổng Giám đốc Mặc lúc nào cũng lạnh lùng xa

Tài liệu tham khảo