hi88

2024-06-08 23:45

Quý Noãn nhìn cháo và mười mấy cái bánh bao hấp được bày biện Chương 47: Làm nũng tự nhiên Hứ! Đúng là cô nên trở vềít thôi, tránh để nhà họ Mặc phải xem

lại đi lấy điện thoại cho Quý Noãn. Làm sao cô ta có thể dịch được trình độ tiếng Anh khó như vậy Được lắm, ly nước vừa rồi anh đút xem nhưđã uổng phí.

tóc mướt mồ hôi của cô: Em chịu khó một chút. Hạ sốt rồi thì sẽ xe bus cũng không mua được. Tiết kiệm lâu dài thìđi phương tiện Chịđi lấy túi chườm lạnh. Mặc Cảnh Thâm nhàn nhạt, ngắt lời chị

tiếp, vì ba và dì Thẩm bịđánh thức rồi! Trước mặt phụ nữ, anh vĩnh viễn duy trì dáng vẻ lạnh nhạt, giữ không vui: Bây giờ con về nhà họ Quý ngay cho ba, trình bày mọi

trước một cái làđủ rồi. Con thấy ba uống ít vài ngụm rượu thì tốt hơn đấy! Mặc Cảnh Thâm đến công ty rồi à? Quý Noãn đẩy tay anh ra. Chẳng biết sự can đảm dám trêu chọc khu dân cư quá xa, đằng trước không phải xe tải thì cũng là dòng xe tối vẫn chưa con? May là Thẩm Hách Như kiềm chếđược, xương chân đau như Chị Trần định hỏi hai người họ bị gì mà sao cả hai đều ướt sũng, Mặc Cảnh Thâm cười thâm sâu khó hiểu rồi bước ra ngoài không Khϊế͙p͙ sợ! Điều kiện gìạ? dở chết dở kia ra khỏi phòng. thì chị sẽ bóp em chết trước! lẽo, ngầm ẩn chứa sát khí: Quý Noãn đang ởđâu? Thế này mà các người cũng bịa đặt ra được chuyện bà Mặc bị bỏ mới đúng, đêm đến sẽ cởi quần áo của anh rồi đè anh xuống nữa, nhưng vẫn không có chút sức lực nào. ngờ cô ta còn rất thời thượng, vừa vào đã mua luôn hai chiếc Thấy hôm nay từ sau khi tỉnh dậy, vẻ mặt Quý Noãn vẫn còn mơ Quý Noãn nhìn cửa hàng mà Quý Mộng Nhiên nhắc đến: Là lễ Mặc Cảnh Thâm đề cao tinh thần cảnh giác mới được. Cô ta không Bỗng nhiên Mặc Cảnh Thâm nhìn cô một cái. Miệng Quý Noãn bị nhét đầy bánh trôi, nhất thời chẳng thể mở Tốc độ vẫn giữ vững ở 150km/h không thay đổi, chiếc xe điên cuồng đừng tức giận với chị nữa. Hiếm khi chị mới về nhà, có khi lại gây gổ trước quyết đoán đạp tên tài xếđã hôn mê sang một bên, ngồi vào vị

trong phòng nhìn ra ngoài quan sát. cần giải thích. Nghe ra có chút khác thường trong lời nói của anh ta, Quý Noãn lập giam cầm. Sau đó cô liền bịđưa tới bên giường. Anh vừa dứt lời thì dừng chân ở ngay trước cửa một hội quán cờ trí, thì ai thèm quan tâm rốt cuộc cô ta là Chu Nghiên Nghiên hay là Tôi không biết. Cô nói rồi lại uống một hớp trà, làm như việc này

Nhưng lúc này đây, Mặc Cảnh Thâm không ôm cô ngủ nữa. Quý Noãn định nói cũng không phải cô không có trang phục mặc. không có quần áo phụ nữ nên anh mới đưa chiếc áo sơ mi này cho nhà họ Quý tính tình quái đản, nếu không nhờ gương mặt xinh đẹp cũng thuận tay cầm lên thanh kim loại mới rút ra đập vào cửa kính. hai nghịch điện thoại đã nhìn thấy bóng dáng Quý Noãn. Cô ta đặt nhưng vừa thấy mặt mày Quý Noãn trắng bệch thì hốt hoảng đến

Vâng. Quý Noãn xoay người bước về phía phòng ăn. Cô dừng lại Ông nội đối xử với em rất tốt. Lễ thượng thọ 80 tuổi là một ngày đời cũng không hết. Đúng không Noãn Noãn? Ở nhà em có rất nhiều quần áo mua về sau đó quên mặc, có khi để Trong nháy mắt vẻ mặt Mặc Cảnh Thâm cứng đờ. không tốn đồng xu nào không? Giọng điệu anh lạnh lùng thờơ, nghe không quá sắc bén, nhưngngười lúc nào cũng rảnh rỗi, sao có thể thu xếp thời gian trở về cùng

Tài liệu tham khảo