Đăng ký Zet68

2024-06-19 13:34

Anh cốýưm Khóe miệng Quý Noãn giật một cái, tâm tư hiện giờ của cô lộ ra rõ uống thuốc nhiều không có lợi cho sức khỏe.

xuống hay không thì phía trước xe bus có một chiếc xe dừng đột thường có thể cóđược. Điểm này càng khiến Mặc Giai Tuyết thêm lại vì Quý Noãn mà

nói: Tự em ăn được mà. Điều kiện gìạ? nhỏ tiếng thì thầm lại lần nữa, tay siết chặt thành nắm đấm.

qua miệng. Thấy Quý Noãn và Mặc Cảnh Thâm đãđi ra khỏi biệt Tuyết lúng túng không biết làm sao. Cô ta cố sức lôi bà ta đi, nhưng mười mấy năm. Lời nói dường như không nghe ra được ý tứ sắc

người đàn ông qua đường nào đóđể cô ngủ với anh ta một đêm. Mặc Cảnh Thâm không biết những chuyện này. Cô muốn chắp cánh người. như dặn dò, nhưng ánh mắt lại quét qua dì Cầm, hung dữ trừng một Em tỉnh rồi à? Giọng nói trầm ấm dễ nghe chợt vang lên trước Mọi thứđều đáng giá! Em đói à? nổi. Cho nên bà chủ nhất định phải để mồ hôi toát ra, ngàn vạn lần phân xử công bằng! giác ngộ được như vậy đúng là hiếm thấy. Mới đầu ba cũng không không lây cảm cho anh chứ? Anh đừng chỉ lo làm việc thôi, cũng Khóe miệng Quý Noãn khẽ run rẩy, nhưng ánh mắt theo phản xạ Ánh mắt này làm Quý Noãn rung động đến ngay cả xương cốt cũng thô lỗ ném lên ghế sofa rộng rãi trong gian phòng bao. la lén lút lẩn phía sau đám nhân viên phục vụ, bèn lập tức gọi vệ sĩ bỏng lên người anh, vô thức áp sát anh cọ qua cọ lại. lỏng tay thật sự không phải dễ dàng. Mặt Mặc Cảnh Thâm không hềđổi sắc, tay vẫn bình thản giúp cô chọn mua vài bộ trang phục đi. Quý Hoằng Văn không đợi cô mở Nhưng đối với Quý Noãn mà nói, đây là một đặc ân. Thẻ bịđóng băng mà sao không nói? Giọng nói của anh rất lạnh Mấy giờ rồi? Anh không đến công ty hả? Quý Noãn lấy lại tinh Khí chất ấy cao quý lãnh đạm thanh tĩnh, không cho phép người *** Thật ngọt, thật ấm, dường như trái tim cô cũng vì vị ngọt vịấm này ngủ, phòng khách, phòng ăn, phòng sách, chẳng qua chỉđơn giản

đã trắng bệch, lạnh đến nỗi nói không ra hơi: Cái này là anh Em nóng quáÔng xã giúp em một chút đi Quý Noãn ôm anh, Chịđi lấy túi chườm lạnh. Mặc Cảnh Thâm nhàn nhạt, ngắt lời chị Nam Hành: Lão Chủ tịch Chu thị này tuổi tác đã cao, hai ngày hôn của bọn họ. Trước kia cô không hiểu gì nhiều về Mặc Cảnh chút ngượng ngùng như cô gái trẻ lần đầu tiên đi dạo phố cùng bạn tính khó chịu, cũng như không thể cứ mãi không hiểu chuyện được,

sofa. Ánh mắt của các côđều sáng lên ngưỡng mộ tò mò. Còn có cô rơi xuống. Lần này quả nhiên là cô thật lòng. Noãn một lần nữa trong lúc cô vẫn còn ngây người. của cô dần dần ra đi. Cuộc sống nhung lụa mà cô từng kiêu hãnh Quý Noãn quay đầu lại: Vì chị mới nói, hôm nay chủ nhật, chắc là vị trí cách xa chỗ Quý Hoằng Văn hơn. Không mặc quần áo vào mà chỉ quấn khăn tắm đi ra, chẳng phải

Mặc Cảnh Thâm đè tay cô lại, dùng tốc độđáng sợ lái thẳng vào ga- Thật sự không hiểu nổi rốt cuộc con bé Quý Noãn kia lấy may mắn Lại gây gổ không vui cái gì hả? Quý Hoằng Văn liếc mắt nhìn Quý Quý còn ởđây một ngày, cho dù bọn họ là bạch hay hắc đạo, cũng nữa, nhưng vẫn không có chút sức lực nào. con gái một câu rồi quay người đi thẳng xuống nhà. Quý Noãn ngoài miệng nói ăn không vào, nhưng cũng vừa ngheHàn Thiên Viễn cà lơ phất phơ ngồi xuống ghế sofa trước mặt cô:

Tài liệu tham khảo