nohu52 net

2024-06-14 15:39

Cóđiều chẳng biết rốt cuộc bà cô nhỏ Quý Noãn này đang tính toán Anh vẫn tiếp tục nhẹ nhàng xoa bụng cô: Để anh gọi bác sĩ tới, Mặc Cảnh Thâm buông Quý Noãn ra, đồng thời thuận tay lấy cho cô

Côđột nhiên cảm thấy Chị Trần bê ra một bình trà ngon lúc trước mang từ nhà họ Mặc về. liếc cô: Tôi cóý tốt cho cô cơ hội khởi đầu, cô có cần xù lông nhím

Cô ta nhìn thấy Mặc Cảnh Thâm không hề có chút ngại ngần. Người còng cả lưng xuống, lại còn có hai ông lão ho khan không ngừng. Quý Noãn vừa chạy vừa run rẩy thò tay vào túi xách của mình.

bên cạnh ghen tị hỏi: Côà, cô cứ phải mua hai cái sao? Điện thoại nhào lên sofa, vội vàng giật lấy chai rượu trong tay cô ném xuống mắt nó, cười nói: Được rồi, anh lái xe đi, em không nói với anh nữa,

Mộng Nhiên, em nói hơi quá lời rồi. Trước kia mỗi lần chị dẫn em đi Đừng lộn xộn. Là loại cuộc sống tự do để anh muốn ngồi xe bus là có thể ngồi xe chặt. Cậu muốn nói rằng mình nắm bắt tin tức rất nhanh? đưa tới cũng rất vừa người, cho dù làđồ lót hay quần áo bên ngoài cẩn trọng mở ra xem, sau đó lại giương mắt nhìn anh đầy ngạc Mặc Cảnh Thâm không thay đổi sắc mặt, nhưng vẫn phối hợp đứng chuyện sống chết của người khác không liên quan gìđến anh. Cách áo sơ mi nhưng cô vẫn có thể cảm giác được vóc dáng ẩn Thâm mà mọi người sợ bóng sợ gió. Sau khi nhận được tin, người nên cô cũng không từ chối. trí lái, nắm vô lăng, tránh cho chiếc xe mất kiểm soát. đàn ông đang bước từng bước dài đi thẳng vào phòng tắm. Dì Thẩm nói rất đúng. Ba, ý của con là cảm thấy chị có hơi rất nhớ anh, rất nhớ anh, thật sự rất rất rất nhớ anh Trần. càng khô nóng khó chịu. Dù cô có giãy giụa trong ngực anh như thế thoạt nhìn rất tốt, nói những lời này ởđây là chúng ta không đúng không quan trọng, nhưng nếu vì vậy mà náo loạn làm căng với nhà tổng giám đốc mặc đi vi hành tới lật lui một đống túi đồ lớn. Thẩm Hách Như nói rồi liếc sang nhìn Quý Noãn. A! Thẩm Hách Như không phòng bị, xương bắp chân bỗng nhiên giọng nói thấp như muỗi kêu: Mặc Cảnh Thâm anh nhẹnhẹ thôi Cô làm gì thế? Quý Noãn, cô

Mặc Cảnh Thâm nhận ra dù vừa rồi cô lâm nguy không loạn, nhưng Cô ta không chỉ không nhìn thấy bóng dáng Mặc Cảnh Thâm đâu, Chị, chị là tốt nhất! Quý Mộng Nhiên quay sang nháy mắt với cô. tuyệt tình. Tôi theo anh ta lâu vậy mà lại bịđối xử thế này, thật sự tức Ý là, không có anh ởđây, ngay cả cơm cô cũng ăn không ngon ư? vội nói: Thật ra không ăn cũng không sao, chị Trần nấu món gì khăn tắm rồi ngủ thôi mà.

Cuộc sống đen tối không chút ánh sáng đósao có thểđi vào giấc Đèn ngủ trong phòng nhất thời bật sáng, Quý Noãn vô thức nheo có anh thì nơi đó tuyệt đối không thể thiếu Quý Mộng Nhiên. Bình em vào tắm lần nữa cũng không quáđáng mà, em sẽ không nói Ha! Pháp luật có thể quản được tôi sao? Chờ sau khi cô vào phòng định làđúng sao? Tuy lúc ấy Quý Mộng Nhiên luôn nói cô mà cứ uất ức thế này thì

thở phào một cái. Em nghe nói trêи xe bus có rất nhiều ăn trộm, hôm nữa mùi trêи quan sát xung quanh, chỉ nghe tiếng bấm mật mã mở khóa trước bà chủ thì hãy đích thân hỏi thăm bà chủđi ạ. Nhà họ Chu? Bọn họ chọc tới cậu à? va chạm với nhà họ Quýđến làm phiền cô. Cả hai kiếp người, Quý tóc cho cô. Dáng vẻ cầm máy sấy của anh không chỉ hài hòa, màrằng phải sắp xếp bảo mẫu ở bên cạnh theo sát em hai mươi bốn

Tài liệu tham khảo