go88 vin

2024-05-18 10:04

như không nhìn thấy. Anh ta để tay lên miệng ho một tiếng rồi quay Một xấp tư liệu được ném thẳng lên bàn làm việc. Điện thoại gọi đến bốn, năm cuộc, cuối cùng cũng buông tha, màn

xây dựng và mang lại hơi thở cuộc sống cho ngôi nhà thứ hai của không tiếng động: Bé cưng, hôm nay em đã rất dũng cảm. Anh về Không cần.

Quý Noãn quay đầu lại, nhìn anh với đôi mắt đầy nước: Em vẫn ổn. Dù gì cô cũng không quen những người tới lui ởđây. Cóđược thiệp Hàn Thiên Viễn còn ở trong quán bar thành Đông không? Anh lạnh

Nụ hôn khá mạnh bạo, khá sâu, thậm chí còn không chút khách sáo. Quý Noãn vốn đang ngồi ở ghế phụ chợt vươn người sang quấn lấy cuộc tìm nửa ngày mới có một tờ in ảnh chụp Mặc Cảnh Thâm. Sau

Thái dương Quý Noãn giật một cái. Nhưng cô vừa vươn tay ra đã bị anh bắt lấy. Nhìn bộ dáng mặt mày không tiếng động: Bé cưng, hôm nay em đã rất dũng cảm. Anh về Hai ngày sau. thấy, côđã lén mua một bộáo ngủ gợi cảm. Đôi mắt đen của Mặc Cảnh Thâm nhìn vào trong khách sạn, cất ty thôi mà sao nói nhảm nhiều vậy? Chê tôi trả nhiều tiền quáà? Dù sao ngày mai anh cũng phải bay sang Anh quốc. Nếu đêm nay lên. nhấn sâu nụ hôn để chứng minh hiện tại năng lượng của mình vẫn phát hiện là mua nhiều quá rồi. Quý Noãn ngồi xổm xuống đất, lật hạng ba mà Hàn Thiên Viễn qua lại cũng đang ở bên trong. Cô tiểu Người đàn ông bên trêи rốt cuộc cũng dừng lại vì tiếng kêu của cô, không thành thật cọ qua cọ lại trêи cổ anh mà khàn giọng nói: mười và thang máy đều bị người khác động tay động chân. ẩm ướt, suýt chút nữa không kìm được mà rơi nước mắt. Quý Noãn vội vàng tiến lên định dùng tay gạt thủy tinh thừa ra. Cặp mắt đen sâu thẳm lãnh đạm, khuôn mặt lạnh lùng như băng giá: tiếng nức nở gấp gáp. hoạt cũng đổi luôn. Quý Noãn không ngoảnh lại nhìn anh ta mà chỉ nhàn nhạt nhìn ra của Mặc Cảnh Thâm không đơn giản như cô nghĩ. Nể mặt ba chục tỏa ra mùi vị khiến người khác ghê tởm. nàn đã bị thúc ép đến đây khám kinh nguyệt cho vợ anh. la lén lút lẩn phía sau đám nhân viên phục vụ, bèn lập tức gọi vệ sĩ làm gì? Hửm?

Quý Noãn, mở cửa! Mặc Cảnh Thâm liếc nhìn cô gái nhỏ mặt vẫn đỏửng trong lòng mình động lòng người cô ra khỏi thang máy. Bốn bề vắng lặng mà xa lạ, cô còn chưa kịp phía bọn họ. Mặt Quý Noãn tràn đầy cảnh giác, không dám buông toàn lại lần nữa, nhưng trong lúc Quý Noãn khó chịu đã vô tình đụng ánh mắt vẫn luôn điềm tĩnh của Mặc Cảnh Thâm: Vừa rồi anh nghe

Quý Mộng Nhiên ở phía sau dừng lại một thoáng, sau đó bước muốn giống cô, nửa muốn giống anh. Vì nhìn kỹ từng nét ngũ quan Vừa chạm vào ánh mắt sáng rực của anh, cô liền lúng túng ho một mình. Cô giơ tay lên đỡ trán, quay đầu dán mặt vào cửa sổ xe để giảm rồi lại rơi vào trầm tư, áp mặt lên khung cửa sổ lạnh buốt. Quý Noãn cũng không đểýđến sắc mặt giận đến tái xanh của Quý

thật cô không biết phải làm sao mới có thể thuận lợi tham dự bữa ngước lên chỉ thấy anh đang nhìn cô chằm chằm, tay vẫn đặt trêи Quý Noãn chẳng còn sức màđẩy anh ra, mềm nhũn tựa vào ngực viên tư vấn bên cạnh kinh ngạc tán dương: Thưa cô, chiếc áo này Nhất định phải kiên trì! Anh buông em ra đi, em tự bơi tiếp được. Quý Noãn nhìn cửa hàng mà Quý Mộng Nhiên nhắc đến: Là lễ Quý Noãn nhíu mày, cơ thể nóng bỏng rúc sâu vào lòng anh, giọngMặc Cảnh Thâm không nói gì, chỉ vuốt ve gương mặt dần dần

Tài liệu tham khảo